“Chuyện là sát vách nhà mình có bác hàng xóm sống 1 mình. 2 tuần trước thấy bác im re ko mở cửa, ko đổ rác mấy ngày rồi nên mẹ mình cũng lo qa đập cửa xem có chuyện gì ko thì mới biết bác bệnh ko thiết ăn gì. Mẹ mình nấu cháo mang qua cũng nhất định ko ăn, phải mang về. Hôm sau nhà mình nấu cơm, mẹ cũng để 1 phần mang qua thì bác ăn. Ăn dc 1 vài bữa có vẻ bác ngại nên viết lá thư bên trái, mà chắc nhầm nên ghi năm 2011 😅 Nhưng mẹ mình có viết thư lại bảo dù sao nhà mình nấu cho 4 người, nên thêm 1 chén cơm, 1 chút thức ăn nữa cũng ko sao nên vẫn nhất quyết nấu thêm mang qa mỗi ngày cho bác. Đến hôm nay bác lại gửi thêm 1 lá thư bên phải nữa. Đọc xong thấy cảm động quá nên muốn chia sẻ với mọi người.
Nói thêm cho mọi người biết thì mình cũng ko hay giao lưu xóm giềng nên chỉ biết bác ở 1 mình, mấy tháng mới có người ghé thăm ko biết là con cháu hay ai. Hồi trước dịch thì sáng với chiều nào bác cũng quét sân trước nhà cho hàng xóm 2 bên, còn mình đi đâu trước giờ đổ rác hầu như thấy bịch rác của bác toàn là vỏ đồ hộp. Nhưng biết tính bác sống 1 mình vậy ko thích nhờ cậy xóm giềng nên thôi. Mãi đến khi 2 tuần trước bác bệnh thì mới mở lòng ra một chút.”
Nguồn: page Cháo Hành Miễn Phí
Một câu chuyện quá dễ thương đọc sáng nay, xin được xin phép chia sẻ cùng mọi người...